Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Những bài viết gần đây

Cảm nhận về ngày Valentine năm 2016
Ta nắm tay nhau đi từ buổi bình minh ló rạng.
Trong gian nan những cung bậc cuộc đời
Đói khổ, chiến tranh, bão đời, lũ lụt,
Vẫn đi cùng không một thoáng rời xa.
Rồi Hoàng hôn buông...
...lẽ thường sẽ đến.
Đừng lo...
...Tay sẽ vẫn trong tay...như bình minh ló rạng - Lúc ban đầu.
.........................
Quê hương mờ xa...
.........chỉ còn là kí ức
Và các con ở lại nơi không phải quê minh:
trách nhiệm, nỗi buồn - ta - day dứt khôn nguôi.
..........................
Vào đây...
Nghìn dặm mây trời núi sông cách trở
chon làm nơi… như thể chặng cuối đường
.........................
Biển bát ngát xanh xa mờ tít tắp.
Ấm áp quanh năm với mây trắng nắng vàng.
Ta bỗng thấy mình giầu hơn hết thảy
Bởi suốt cuộc đời có nhau bên cạnh chẳng rời tay.

Gửi bạn gái mặc áo TNXP ở sài gòn tham gia ngăn đồng bào biểu tình yêu nước
20/2/16
Gửi bạn Hà Thị Thanh Phương (Nếu đây là Tên của bạn)
Năm nay bạn bao nhiêu tuổi?
Bạn biết gì về trận chiến Hoàng sa?
Năm ấy bạn chưa sinh ra…
Khi đi học bạn học gì?  môn sử?
Không trách bạn vì môn này chỉ nói,
Những chiến công đánh Mỹ, Pháp năm xưa
Quân Trung quốc đánh ta bạn đâu được học

Cho nên bạn đã sai lầm
Khi giật vòng hoa ân nghĩa
Nhớ Hồn người lính năm xưa
Xác thân chất cao thành lũy
Chết âm thầm cho tổ quốc vẹn nguyên

Bạn đã bao giờ ra biển
Nghe tiếng sóng xô kể chuyện những linh hồn
Đã bao năm vật vờ trên sóng nước
Không thể thoát siêu vì mối hận trong lòng
Khi giặc đến mà không được đánh
Đứng yên chịu chết … vì sao???

Mấy chục năm rồi sau trận chiến Hoàng sa
Nỗi sợ giặc bao trùm lên tất cả
Các anh như thể HƯ KHÔNG
Nói gì vòng hoa tưởng nhớ

Chỉ có nước mắt mẹ rơi những chiều cô quạnh
Con đi giữ nước….không về.
Nỗi đau ấy bạn đâu có biết
Nên giang tay ngăn chặn nghĩa tình
Lòng lạnh ngắt với cha, anh ngã xuống
Giữ đất này cho bạn đứng hôm nay.

Nhân ngày giỗ tổ hùng vương 10/3 âm lịch
Nhìn lại những chặng đường

Chuyện xưa – Âu lạc
Buổi đầu – Xây tổ.
Bỗng một chiều
Chao đảo ngả nghiêng

Thủy Hỏa khắc nhau,
Rồng-Tiên đôi ngả.
khởi đầu Cha Mẹ ly thân.
Bất hạnh đến:
Tổ vỡ,
Chim đàn,
Tán loạn.
Em xuống biển cùng cha.
Anh lên rừng theo mẹ.
Chật vật đắp xây, ngàn năm dựng nước
Văn Lang một thuở các vua Hùng.

Nối nghiệp truyền nhau.
Đời 18 Vua Hùng ỷ sức Thần …giặc sợ,
Quân phòng lơi lỏng. Tiệc vui.
Giặc đến trở tay không kịp,
Văn Lang đứt gánh giữa đường.
..........
Nước Âu Lạc nối dòng lịch sử,
Cổ loa Thục Phán xây Thành.
Lẫy nỏ rùa thần trao tặng,
Quân Tần buộc phải lùi xa.
.............
Nhẹ dạ tin lời ngon ngọt,
Thông gia – mắc kế quân thù,
Nỏ thần Con trao tay giặc.
Triệu Đà (Nam hải) đánh sang.
Đất nước tan tành phút chốc.
Cha con lên ngựa chạy dài,
Biển đông Rùa thần quở trách:
“Giặc ngồi ngay đó, sau lưng”.
Ngoảnh lại nhìn con đau xót.
Rút gươm kết liễu thâm tình.
“Lông ngỗng” ngồi sau con rải
Chờ chồng. Thành dấu giặc theo.
Biển mặn… cha theo tiên tổ
Ngàn năm Bắc thuộc từ đây.

Chuyện đã mấy ngàn năm,
Nay đọc lại trong lòng như có lửa.
Đất nước bốn bề trong thế giặc vây:
Phía Bắc, phía Nam quân thù lót ổ.
Rừng biên ải chúng thuê… ai biết chúng làm gì???
Boxit Cao nguyên…
Chúng lặng lẽ ém Ngàn Quân… làm thợ.
Nhắm miền Trung…
…tuyệt lộ: Hải Vân quan.

Biển quê hương,
Tàu giặc đuổi dân mình.
Đảo chúng chiếm,
Đắp thành quân cảng,
Sân bay. Chiến hạm, tàu ngầm,
Rada chúng canh trời cấm biển.
Máy bay, tên lửa sẵn sàng...

Biển quê Cha Co lại như tấm da lừa Banzac.
Ngư dân ôm lưới ngậm ngùi.

Đất Mẹ Âu cơ cháy đồng nắng hạn,
Lũ không về đồng cạn cá tôm.
Cửu long giang nước biển dâng tràn.
Vựa lúa miền nam còn, mất?

Ngọt thơm, hoa trái-Miệt vườn-
Ngập mặn, cây khô, quả rụng.
xót xa chống cuốc ngó trời.
Thất nghiệp thôn nữ bỏ quê …
xuống phố...
Cà Mau … Biển nuốt từng phần,
Dân bỏ xứ đi tìm nơi trú ngụ.

Đất nước đã bao giờ như thế này chưa???

Ngoảnh nhìn, đường dân ta đã trải,
Ngàn năm binh lửa ngút trời.
Trai tráng Ngủ ngồi trên lưng ngựa,
Lớp lớp đi không hẹn ngày về.
làng xóm tiêu điều, tan tác.
Mẹ gìà đỏ mắt chờ con.
khăn trắng đầu xanh thiếu phụ.
Mắt buồn, lũ trẻ chờ cha.
Biên ải trắng Xương. Lớp lớp,
xếp thành “phên dậu” quốc gia.
Máu chảy nối dòng bồi đất lên thành Lũy.
Tạo nên hình dáng nước non này.

Hỡi ôi!... “Xã tắc lâm nguy”,
đâu phải chỉ “sĩ phu hữu trách” ?




Không có nhận xét nào: